Friday, January 21, 2011

Baldr Sky Dive 1 Re-translated - Chapter 1 - Scene 1

Tình hình là dạo này chán cơm thèm phở, cộng thêm proofreader bên bộ phận scanlation bị bận nên tớ quay lại dịch BS. Hiện tại trình tiếng Nhật của tớ đã cao hơn nhiều so với lần dịch trước, tăng cả về ngữ pháp + Kanji (hiện tại là 975, còn hồi đó là khoảng chưa đến 100) nên tớ edit lại bản dịch cũ cho chính xác hơn. Chú ý là cái này tớ chỉ dịch ra tiếng Việt, ko có đủ niềm tin mà dịch ra tiếng Anh vì nó quá dài (nội phần script Dive 1 sau khi extract đã là 18.2M). Còn thời gian complete thì ko xác định được vì làm việc tùy hứng. Tạm thời hôm nay post scene đầu tiên đã.

Chương 1 : Thức tỉnh

BGM : Hidamari no Koheya





Vừa mở mắt, tôi đã thấy mình đang nổi bồng bềnh giữa biển trắng. Cùng với đó là cảm giác mềm mại của tấm ga giường.

Ánh nắng chiếu rọi trên tấm vải trắng làm đôi mắt đang hé mở của tôi phải nhắm lại vì chói lóa.

Có lẽ vẫn như mọi khi, một ngày bình yên lại bắt đầu, và có lẽ hôm nay cũng là một ngày đẹp trời.

Ánh sáng rọi qua ô cửa sổ vẫn chói chang dù mí mắt tôi có nhắm lại đi chăng nữa.

Tuy nhiên vẫn còn quá sớm để bò ra khỏi giường.

Đó là vì tiếng gọi quen thuộc ấy vẫn chưa đến tai tôi.

[Kou... Dậy đi!] [Giọng nữ]

Hay thật. Vừa nghĩ đến là ngay lập tức đã nghe tiếng "nàng" gọi.

[Nào, dậy thôi! Dậy mau kẻo trễ giờ đấy!] [Giọng nữ]

Đúng vậy. Giờ này mà còn không mau thức dậy thì muộn giờ vào lớp mất.

Phải giải quyết bữa sáng cho nhanh vì hôm nay tôi cũng phải đến trường.

Chỉ cần chờ cho buổi học buồn chán trôi qua, từ giữa trưa trở đi sẽ là lúc tôi vui vầy cùng đám bạn.

Biết rõ điều đó, tôi lại tiếp tục lười nhác, vờ như không nghe thấy.

Dù gì thì chỉ cần đợi thêm chút nữa là bàn tay của "nàng" sẽ nhẹ nhàng lay tôi dậy thôi mà...

[Thiệt tình... Đúng là hết biết...] [Giọng nữ]

Kia rồi. Có vẻ như "nàng" đang cúi xuống đặng còn lay tôi dậy.

Đối với tôi, "nàng" là một cô gái khá đặc biệt.

Ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên kể từ khi cha sinh mẹ đẻ, tôi đã linh cảm rằng nàng sẽ trở nên thân thiết.

Cứ nghĩ đến "nàng" là ngực tôi lại nhói đau.

Giáp mặt nhau hằng ngày ở khu ký túc, cùng nhau đến trường, tuy nhiên lòng vẫn muốn có thêm thời gian bên nhau nhiều hơn nữa...

......

Vậy mà... tại sao vậy nhỉ?

Chẳng hiểu sao tôi không tài nào nhớ được tên "nàng"...

[...Kou.] [Giọng nữ]

[...Kou-san.] [Giọng nữ thứ 2]

[...Kou... Ko~o... Koo.] [Giọng nữ]

[...Kou-san... Kou-san... Kou-san.] [Giọng nữ thứ 2]

*BÙM*

[Tỉnh lại mau, Trung úy Kou!] [???]

(còn tiếp)

No comments: